Bãi
đất nhỏ nằm giữa sông Thu Bồn ở đoạn hạ lưu chính là Gò Nổi gồm ba xã
Điện Quang, Điện Trung và Điện Phong thuộc huyện Điện Bàn. Từ trên cầu
Câu Lâu của quốc lộ 1 bắc qua sông Thu, phóng tầm mắt xa xa một chút chỉ
thấy bãi bờ xanh ngắt bắp, dâu ngoài rìa những rặng tre thanh bình
Làng mạc danh nhân
Gò Nổi – một gò đất giữa hai nhánh của sông Thu Bồn
Không biết bãi đất này được hình thành tự thuở nào qua quá trình bồi
lắng của sông Thu Bồn để trở thành một vùng địa linh nhân kiệt của xứ
Quảng. Các nhà phong thuỷ khẳng định, thế đất Gò Nổi hội đủ những yếu tố
tốt nhất của địa lý. Phía đông, trước mặt Gò Nổi có cù lao Chàm làm
tiền án, phía tây núi Chúa làm hậu chẩm, tả thanh long sông Vĩnh Điện,
hữu bạch hổ dãy núi Hòn Bằng…
“Ngũ phụng tề phi”
Núi sông do tú khí tạo nên đã sinh ra những anh hùng hiệt kiệt. Nhắc
tới vùng đất Quảng Nam ngày xưa người ta hay nhắc tới “Ngũ phụng tề phi”
với truyền thống hiếu học và học giỏi. Chắc hẳn mọi người sẽ ngạc nhiên
khi biết trong “Ngũ phụng” (ba tiến sĩ, hai phó bảng của khoa thi Mậu
Tuất 1898) có đến bốn vị của đất học Gò Nổi. Thời Hán học triều Nguyễn,
chỉ riêng vùng Điện Quang có tới 33 vị đỗ tiến sĩ, cử nhân. Thống kê từ
đời Gia Long đến Bảo Đại có 93 người quê Diên Phước đỗ đạt cao. Trong đó
có nhiều người đỗ thủ khoa như Phạm Liệu (đứng đầu Ngũ phụng) hay Phạm
Phú Thứ (thủ khoa Nhâm Dần 1842)… Đặc biệt Phạm Phú Thứ với tư tưởng
canh tân đã có nhiều đóng góp cho lịch sử dân tộc. Tư tưởng canh tân của
Phạm Phú Thứ là canh tân thực hành: canh tân giáo dục, học tập khoa học
kỹ thuật phương Tây, tự do tín ngưỡng, mở cửa phát triển kinh tế thị
trường, trang bị quân sự quốc phòng và đối ngoại… Ông làm quan dưới
triều Tự Đức, nắm giữ bộ Hộ, mở cảng Hải Phòng, đi sứ Tây phương… Có lần
vì dâng sớ can gián vua, ông bị đày đi cắt cỏ ngựa ở trạm Thừa Nông…
Các nhà sử học đánh giá cao tư tưởng canh tân của Phạm Phú Thứ bởi từ
vùng đất Gò Nổi con người này đã có cái nhìn xuyên qua đại dương từ thời
kinh tế còn lạc hậu. Tư tưởng canh tân của Phạm Phú Thứ có trước khi
Nhật Bản mở màn Duy Tân (1868) và trước cả tư trào cải cách của sĩ phu
Trung Quốc (1890).
Nuôi những anh hùng
Anh Nguyễn Đức Chơi – chủ tịch xã Điện Quang đưa chúng tôi đi một vòng
quanh Gò Nổi bằng ca nô. Từng thước đất phù sa ở xứ sở này đều gắn liền
tên tuổi các danh nhân. Chúng tôi bật cười khi anh Chơi trình bày ý
tưởng lập công viên danh nhân của xã Điện Quang qua nỗi lo rất chân chất
rằng công viên phải quy hoạch đất thật lớn, nếu không thì không có chỗ
để tượng vì mật độ dày đặc. Phạm Phú Thứ, Hoàng Diệu, Trần Cao Vân, Lê
Đình Dương, Phan Thành Tài, Phan Thanh, Phan Bôi, Phan Khôi, Lê Đình
Thám, Phạm Liệu, Dương Hiển Tiến, Phạm Hầu, Phạm Phú Tiết, Hoàng Tuỵ,
Trần Thị Lý, Nguyễn Thị Bình… Chỉ riêng dòng họ Phan ở làng Bảo An cũng
đủ viết một cuốn sách vài trăm trang. Thật kỳ lạ, ở vùng đất này thời kỳ
nào, trên nhiều lĩnh vực khác nhau đều có những con người mang tư tưởng
Duy Tân. Ít ai biết rằng, từ năm 1927, ở Gò Nổi đã có một công ty cổ
phần của những người nông dân. Nhận thấy việc tát nước bằng gàu sòng hay
xe trâu của cụ Phạm Phú Thứ đưa về từ sông Nil không hiệu quả, một số
hộ nông dân hùn tiền, cử người sang Áo mua máy bơm nước! Hàng năm, nông
dân sử dụng nước của “công ty” này trả phí bằng lương thực hoặc bằng
tiền mặt… Lịch sử văn học Việt Nam từ cụ Phan Khôi đánh dấu sự mở màn
một giai đoạn mới. Bài thơ Tình già của Phan Khôi khởi đầu cho phong
trào thơ mới của Việt Nam. Cụ Phan Khôi sinh ra ở làng Bảo An, xuất thân
từ Nho học nhưng có tư tưởng tiến bộ bởi cụ đã tiếp xúc với Tây học,
nhận thấy xu hướng lịch sử sẽ phát triển theo đúng quy luật, con người
không thể kìm hãm tư duy trong hoàn cảnh xã hội như vậy. Tính cách Phan
Khôi là tính cách đặc trưng của người Quảng.
Đến Gò Nổi, có một địa chỉ không thể bỏ qua, lăng mộ cụ Hoàng Diệu,
tổng đốc Hà thành. Xã Điện Quang có tới hai người làm tổng đốc Hà thành
là cụ Hoàng Diệu và cụ Lê Đình Đĩnh. Lăng mộ đơn sơ của cụ Hoàng Diệu
nằm ở giữa cánh đồng bắp làng Xuân Đài. Đôi câu đối của Tôn Thất Thuyết
được khắc trên hai trụ biểu trước mộ: “Nhất tử thành danh, tự cổ anh
hùng phi sở nguyên. Bình sinh trung nghĩa, đương niên đại cuộc khả vô
tâm” (Một cái chết nên danh không phải chí anh hùng từ trước. Trọn đời
trung nghĩa không thẹn lòng với đại cuộc ngày nay). Sử ghi lại, ngày
25.4.1882, trong tình thế tuyệt vọng khi quân Pháp tràn vào Hà thành,
Hoàng Diệu đã đến trước Võ miếu dùng khăn bịt đầu thắt cổ tự vẫn. Khi
ông qua đời, lúc đó bà vợ đầu của ông đang làm cỏ lúa ở cánh đồng Xuân
Đài. Cái chết của Hoàng Diệu là “sát thân thành nhân” được người đời sau
ghi nhắc. Không thể kể hết những danh nhân, anh hùng hào kiệt của đất
Gò Nổi trong một khuôn khổ có hạn. Chỉ biết vùng đất Gò Nổi – đứa con
phù sa của sông mẹ Thu Bồn đã hun đúc cho con người xứ này những tư
tưởng lớn lao, những ý chí quyết liệt. Gò Nổi cống hiến cho dân tộc qua
các thời kỳ lịch sử không chỉ những phát kiến quan trọng mà bằng cả máu
xuơng…
bài và ảnh Nguyễn Yên Thy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét