Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, Ta có thêm ngày nữa để yêu thương...Người mà thích điều lành, phúc tuy chưa đến song họa đã xa; người mà không thích điều lành, họa tuy chưa đến, song phúc đã xa...Người ta lúc nhắm mắt đi thì để cho sâu bọ tha hồ đục vào thân xác, thế mà lúc sống không chịu nhường nhịn nhau một chút là tại làm sao ?...Người tốt mà giàu , thế là trời thưởng; người xằng mà giàu, thế là trời phạt...Mặt trời đứng bóng thì xế, mặt trăng đã tròn thì khuyết, vật gì thịnh lắm thì suy...Gieo suy nghĩ, gặt hành vi. Gieo hành vi, gặt thói quen. Gieo thói quen, gặt tính cách. Gieo tính cách, gặt số phận....

Facebook Haco Chi

Thứ Bảy, 23 tháng 3, 2013

Ấm nồng tình người xứ Quảng

“Có thể lấy con người đi khỏi quê hương, nhưng không ai có thể lấy quê hương ra khỏi con người”.
Hàng nghìn người Quảng về tụ họp ở ngày hội đồng hương.
Hàng nghìn người Quảng về tụ họp ở ngày hội đồng hương.
Có lẽ vì thế mà trong hai ngày 16 và 17.3 vừa qua, tại Công viên văn hóa Đầm Sen TP.Hồ Chí Minh, người Quảng ở phương Nam cùng nhau rủ về tụ hội để được nghe bài chòi, ăn mỳ Quảng, uống nước đậu ván…

Bánh đập bà Sáu

Quán chỉ có 4 cái bàn nhỏ, khách phải tự vừa ăn vừa trông chừng xe. Vậy mà bất kể trời Sài Gòn mưa hay nắng, quán bánh đập bà Sáu trên đường Ca Văn Thỉnh, quận Tân Bình lúc nào cũng đông khách… Thỉnh thoảng, khách xin thêm chén mắm thì nghe bà càm ràm: “ Ăn chi cố rứa mi”. Cái kiểu nói đó của bà già Quảng này thực ra là đang “mắng yêu” mà thôi!

Bánh tráng giòn béo, bánh ướt nóng hổi, mềm mướt đập lại với nhau rồi chấm vào thứ mắm cái từ Quảng Nam chuyển vào tạo nên vị đặc trưng. Có lẽ nhờ điều đó mà quán bánh đập của bà Nguyễn Thị Sáu (60 tuổi - quê gốc Điện Thọ - Điện Bàn) đông khách từ sáng đến chiều.


 Quán bánh của bà Sáu. Ảnh: M.KIỆT


"Thăng hoa" mì Quảng

Không hiểu vì sao miền Trung có “ngũ Quảng” nhưng món mì Quảng lại chỉ định danh riêng cho xứ Quảng Nam. Thức quà  dân dã của miền đất khó ấy giờ đã “vinh dự” được xếp vào 12 món ăn Việt Nam được công nhận giá trị ẩm thực châu Á.


Khi những cánh đồng vàng chỉ còn trơ gốc rạ, cây rơm “ngạo nghễ” đón nắng, gió góc vườn và lúa vàng khô đã yên vị trong những chum, mái trong nhà là lúc người làng mở hội vui bằng những tô mì gạo mới. Không hiểu “tô mì gạo mới” ấy có gì mà “ám ảnh” những người Quảng tha hương đến vậy?

Đây, Bê thui Cầu Mống !

Cuối năm, trời se se. Muốn nhắn với bạn phương xa về ăn miếng bê thui Cầu Mống, chấm vị mắm cái thơm lừng, nhấp chút rượu gạo để không phải quay quắt nhớ mùi tết quê hương...

Gần là phố bạn Đà Nẵng cũng có quán mang danh bê thui Cầu Mống, tít tắp Sài Gòn, Hà Nội, cũng lấy Cầu Mống đặt tên cho quán bê thui. Nhưng để tìm đúng cái vị bò tái ngòn ngọt, dai dai, bùi bùi, thịt màu hồng đào bắt mắt, da giòn rùm rụm, hay chén mắm cái thơm lừng, cay nồng của ớt, âm ấm của gừng thì phải tìm đến Cầu Mống thứ thiệt ở Điện Phương (Điện Bàn), nơi ngôi làng gắn với cây cầu được đặt tên cho một món ngon... nhớ đời.


Nhắn bạn phương xa, rằng để có được món bê thui
nổi tiếng

Chủ Nhật, 10 tháng 3, 2013

THỦ TƯỚNG CHU DUNG CƠ - TÂM SỰ TUỔI GIÀ: "HIỂU ĐỜI"


Tháng ngày hối hả, đời người ngắn ngủi, thoáng chốc đã già. Chẳng dám nói hiểu hết mọi lẽ nhân sinh nhưng chỉ có hiểu đời thì mới sống thanh thản, sống thoải mái.
Qua một ngày mất một ngày. Qua một ngày vui một ngày. Vui một ngày lãi một ngày.
Hạnh phúc do mình tạo ra. Vui sướng là mục tiêu cuối cùng của đời người, niềm vui ẩn chứa trong những sự việc vụn vặt nhất trong đời sống, mình phải tự tìm lấy.
Hạnh phúc là cảm giác, cảm nhận, điều quan trọng là ở tâm trạng.


Tiền không phải là tất cả nhưng không phải không là gì. Đừng quá coi trọng đồng tiền, càng không nên quá so đo, nếu hiểu ra thì sẽ thấy nó là thứ ngoại thân, khi ra đời chẳng mang đến, khi chết chẳng mang đi.